Đêm chuyện trò
Hôm nay đã đi coi show Đêm chuyện trò của Huỳnh Sơn Thục Anh. Một đêm diễn tuyệt vời.
Phần solo piano bắt đầu với những tổ khúc của Haydn, được tạm đặt tên là Nghịch, Chút tự sự, Đùa thực sự đã chuyển tải cho thính giả những hồi ức và cảm xúc của một thời thơ bé rong chơi bay nhảy. tất nhiên, cảm nhận là một chuyện, còn phải chú ý đếm phong cách nhạc Haydn, tổ khúc biểu diễn hôm nay không phải theo trào lưu chọn lựa những bài nhạc cổ điển dễ nghe mà các nghệ sĩ gần đây đang lạm dụng, mà thực sự là những khúc nhạc khó, khó trình tấu lẫn khó nghe, nó thực sự là một tác phẩm piano cổ điển nghiêm túc và mẫu mực.
Tổ khúc của Glinka và Balakirev mang đến một phong vị nhẹ nhàng của nhạc dân gian Nga, đằm thắm nhưng không kém phần sôi nổi.
Và Depussy mang đến những giai điệu đậm chất Á Đông, trong đó nếu lắng nghe kĩ, ta nhận ra tiếng chuông chùa sáng sớm và chiều tà, nghe ra tiếng đàn tranh réo rắt, quả là những đoạn trình tấu đặc sắc
Phần song tấu của chương trình bắt đầu với những khúc valse quen thuộc của Brahms, nhẹ nhàng, quyến rũ. Tiếp đến là khúc Dance of the Death, cứ tưởng sẽ liêu trai, u ám, nhưng thật không ngờ đó lại là một khúc nhạc đầy ấn tượng với những chuỗi âm thanh tuyệt vời, kĩ thuật trình diễn bậc thầy, đôi khi không thể tin được là có thể đàn như vậy.
Chương trình khép lại trong sự nuối tiếc của khán giả, ước gì kéo dài hơn một chút.
Bỗng nhiên thấy yêu piano tha thiết, lúc nãy sém nữa là chạy lên sân khấu…ôm cây đàn. đẹp quá đẹp.
bạn Khôi có học nhạc không mà phân tích quá chuyên nghiệp vậy ?
^^ Cám ơn NGUYEN LE BINH! Mình không có điều kiện học nhạc bài bản, chỉ được nghe nhiều thôi, với lại cũng hay đọc những bài phân tích trên báo nên mới biết cách dùng từ đó!
Cám ơn bạn đã ghé thăm blog! ^^